nỗi niềm
Đêm nằm nghe giọt nắng rơi
Ngày ngồi mơ tưởng sao trời dệt thơ
Khi vui nghĩ chuyện bơ vơ
Lúc buồn mong mỏi đợi chờ mộng yêu
Lòng ai ta hiểu bao nhiêu
Lòng ta ai hiểu trăm điều thẳm sâu
Cớ gì thao thức vì nhau
Cớ gì cứ phải thương mau giận liền
Chuyện xưa mỏi mắt xa biên
Rủ theo bụi khói trăm miền gió qua
Nguyên sơ trầy sướt trăng ngà
Đành thôi ân nghĩa mặn mà thả trôi
Thì xin nhấc chén ly bôi
Giã từ ngày tháng mưa bồi trắng đêm
Cánh chim mỏi cánh càng thêm
Hương yêu ngày ấy môi mềm tạm xa
Đường chia hai nẻo phong ba
Người về một lối còn ta ngại ngùng
Phủ lên một tiếng tình chung
Mà sao phải ghánh tận cùng tháng năm