anh có biết cho đâu
bỗng chiều nay mưa rải hạt
đầy ta bên cửa nhìn đời bằng giấc mộng
những mơ yêu hoá thành trăm con sóng
vỗ mạnh vào bờ rồi chạy ngược ra khơi
sao không bình yên để được thảnh thơi
cùng nghe gió, ngắm mây ca hát
sao con tim cứ hoài đi lạc
chẳng lẽ lòng thích đau khổ lắm hay sao ?
ta nhớ người, chắc gì người nhớ ta đâu
sao cứ phải nhọc lòng chi thế
con nước về nguồn,
như trăm con sông ngược dòng ra bể
nên chẳng có con sông nào là thuộc của riêng ta ....
tình của anh một thoáng lướt qua
ta không giữ được .... nên lấy làm tiếc nhớ
để giấc đêm cứ hoài trăn trở
mong anh mà, anh có biết cho đâu ...!
15/06/06