mùa đông đợi.
mùa thu đi để bao nỗi xót xa
đường trước mặt giờ chỉ là lạnh vắng
nắng vẫn rơi trong khoảng không im lặng
chim đã bay xa trốn lạnh theo bầy.
xác lá khô chất ấm thân cây
cho chồi biếc chờ ngày xuân đến
như gió đêm vẫn làm giông cuộn biển
để sáng về cho mặt nước bình yên.
bước chân đi đã nặng lại ưu phiền
luôn thử thách chốn bình yên ngày tháng
tâm tư ơi sao không còn lãng mạn
tại đông sang...hay ta mỏi chân rồi.
lòng thầm thương nhớ gió thu rơi.
tiếng lá rụng bên những lời ru ngủ
giọt trăng gieo trên lối thề năm cũ
chút xao lòng...lưu luyến bỗng chơi vơi.
ta lại bước trên con đường đông lạnh
lá khô giờ trong màu đất nằm im
thoáng chút buồn nhớ những cánh chim
đi trốn lạnh có yên bình đôi cánh.
nhân gian vương chút sầu trong lạnh
tâm hồn ta đâu có rảnh để buồn
tiếng cuộc sống thúc dục trái tim luôn
chân có mỏi...nhưng con đường vẫn đợi.