buổi sáng đi dạo bờ sông seine
Mỗi sáng tôi thường hay đi dạo
Ven bờ sông Seine ướt sương rơi
Con sông êm ái bao tình nghĩa
Tôi đã cưu mang cuối nửa đời
Nơi đây không có con đò nhỏ
Chở khách sang ngang để hẹn hò
Nhà Bè lất phất chùm mưa bụi
Bến Thủ Thiêm vang vọng âm xa
Con sông xưa êm đềm quá vậy
Con sông này tóc rối vàng bay
Tôi đi ... đi mãi lòng vô định
Làm nhân tình đợi môt vòng tay
Dòng nước uốn quanh qua thành phố
Paris bừng dậy sống trong thơ
Chao ôi sao nhớ SàiGòn lạ
Lẳng lặng mà mơ bóng ai chờ
Từ độ sông SEINE vào xây mộng
Tôi bỗng thấy lòng nở nụ hoa
Quê tôi thương quá dòng sông nhỏ
Quay quắt trong tôi nỗi nhớ nhà
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris * 18-02-2007
Mồng 1 * TẾT ĐINH HỢI
IN THE MORNING I WALKED ALONG THE SEINE RIVER
Each morning I used to wander
Along Seine riverside wetted by dew
The calm river with how much affection
I born it in late half a life.
Here there was no more a small boat
Transporting passengers crossing the river for date
Nha Be sparse dusty rain
Thu Thiem terminal echoed a certain sound.
The old river so calmly ran
This river witnessed yellow hair flying
I went... with an undetermined mind
For a lover waiting for an embrace.
Serpentine water course passed through city
Paris awake lived in poetry
Alas! How much I strangely miss Saigon
Silent but waiting for a certain shadows waiting.
Since Seine river entered building dreams
Suddenly I found inside bud flowering
My native land so much I loved the small river
Around my heart was a nostalgic feeling.
RGC 20-02-2007
Click here:
http://blog.ifrance.com/phusi