người về
Người ngồi bóng núi hình sông
Buồn thăm thắm,nhớ mênh mông một người.
Chiều trôi mải miết đi rồi,
Đoài,đông co thắt tiếng cười hạt dưa!
Hỏi đàn chim bỏ rừng thưa
Bóng bay về phía buồn vừa chia ra!
Đâu là tình gọi trăng xa?
Nghe mong manh vỡ như là...mong manh!
Đâu là tình gợi thu xanh?
Hoa khô cây nắng trỏ cành về đâu?
Nõn buồn lá quấn kèn sâu!
Vàng bay thổi tiếng ve sầu tỉ tê...
Sinh linh-bóng đổ-người về,
Hồn lưu vong giữa bốn bề trầm luân.
phuongvu_210