bài ca dao vào đời
Nhớ nhà uống cạn dòng sông
Nghe trong nhịp thở đã nồng hơi em
Gương người bóng lược buồn riêng
Em buông đôi bím nghiêng nghiêng vào đời.
Ta về ướt ngọn triều khơi
Giọt lăn chầm chậm trên môi người tình
Trăm năm nước mắt còn trinh
Chở em nhập cuộc nhân sinh bẽ bàng.
Áo xưa lối Điệp thôi vàng
Cành khô gãy lá hoang tàn góc hiên
Đất Trời còn phải ở riêng
Hỏi em đã khóc cuối miền thu phai?
Em qua chân ngắn dốc dài
Buồn quên nhan sắc nối ngày điêu linh
Ta về ngả nón say tình
Mưa chưa trắng tóc nghe mình trắng tay...
Hư Vô