ở giữa
Tôi loanh quanh đứng giữa vui buồn
Giữa cuộc sống cô đơn, hạnh phúc
Như chiếc thuyền giữa khơi ngoài biển
Cứ chòng chành cứ mãi lắc lư
Đã bao lần sóng cao vồ dập
Cứ ngã nghiêng rồi lại điềm nhiên
Cuộc đời ôi lắm nổi ưu phiền
Tôi lưỡng lự cứ hoài ở giữa
Phía bên này là con, là anh
Phía bên kia là tim tôi vở
Hai bến sông bên bồi bên lở
Tôi phân vân ở giữa âm thầm
Một tình yêu cứ mãi lặng câm
Tôi ôm ấp tháng năm hờn tủi
Cuộc đời rồi trôi qua ngắn ngủi
Tôi cứ hoài đứng giữa : lương tâm !