sợi tơ sầu
Không dưng trăm giận, nghìn hờn
Đây câu xin lỗi, đây hồn gọi oan
Chao ơi, tâm tưởng hoang mang
Chán âm, nãn vận, chối phần phân bua
Không dưng cảm giác dư thừa
Gặp nhau, cứ tưởng như chưa đã từng…
Ghét nhau, ghét cả lối đường
Ghét hàng cây cỏ, ghét luôn bóng người
Không dưng đánh mất nụ cười
Đuổi mây, trốn nắng, gọi mời buồn đau
Ngậm ngùi ngó sợi tơ sầu
Giận ơi! Kẻ trước, người sau … héo lòng!