mùa thu vô tình
Thu trở về nhè nhẹ sau lưng
Em vô tình hay cố tình chẳng biết
Ta đơn côi đắng lòng nuối tiếc
Buổi giao mùa lặng lẽ dần trôi
Mùa thu ơi! Mùa thu ơi!
Ta chơ vơ một mình đứng đợi
Lá vàng khô hãy chờ ta theo với
Sương tan rồi dễ gì gặp trời xuân
Đang đợi ta...đông lạnh vô cùng