tình người phương nam
Tình người phương Nam.
*
Ta đứng giữa trời trong gío lộng,
Như có tiếng gọi giữa lưng mây.
Rằng lên đường hỡi người trai Việt,
Đất nước này chỉ biết nhờ anh.
Kìa biên cương giặc ngoài lấn chiếm,
Ngày qua ngày như kiến đào hang.
Nay viên đá rơi vào tay giặc,
Rồi ngày mai cọc mốc hao mòn,
Chúng kéo giây chờ ngày gẫy đổ.
Trong đêm tối đưa đẩy suôi Nam.
*
**
Nay quê ta gặp thời u tối,
Đất phương nam sớm tối chẳng yên.
Bọn giặc ngoại ngày đêm rúc rỉa,
Lại thêm phường cộng phỉ lưu manh.
Chuyên một nghề lừa dân bán nước,
Chúng hội hè chém giết nhân dân.
Cuộc khởi đầu mài dao đấu tố,
Hơn trăm ngàn người đã tan thây.
Nhìn cảnh trường thịt rơi máu đổ,
Biết bao người phải bỏ nhà hoang.
Dẫn con vào miền nam lánh nạn,
Tội mẹ gìa nước mắt rưng rưng,
Từ nửa đêm gĩa từ quê cũ,
Gánh đàn con rời bỏ quê cha,
Cuộc chia ly nghẹn ngào cay đắng.
Đất quê xưa trống vắng cõi bờ.
Đường biên cương, phai mờ dấu vết,
Tàu gặp thời đưa đẩy về nam.
*
**
Ngày nam bắc ngấn lệ chưa vơi.
Lại tin về chơi vơi ngoài biển,
Giặc bắc phương dâng hiến cho Tàu.
Kìa Hoàng Sa, Trường Sa đã mất,
Đến đất liền Bản Giốc ra đi!
Người phương nam lòng vì xã tắc,
Quyết lên đường vì nước hiến thân.
Từng đoàn trai hiên ngang tiến bước,
Đã lên đường theo bước tiền nhân.
Lời thề vang vượt ngàn giới tuyến,
Họ ra đi vì đất nước Nam.
Cho bắc phương thoát cơn lửa đỏ,
*
**
Đây phương Nam với làn nắng mới,
Đất quê hương sưởi ấm tình người.
Nhà Việt Nam muôn đời hùng vỹ,
Từng đoàn trai đi viết sử sanh.
Ngày ra đi đôi vai vì nước,
Như gọn đuốc mở lối soi đời.
Người hiên ngang sống cùng sông núi,
Chí tang bồng tay nắm lấy tay.
Bao ước nguyện ngàn xưa không đổi.
Trời nam một gánh nặng câu thề.
Nợ nước trên vai vì nghiệp nước,
Tình nhà hai chữ tựa bài thơ.
Lưu ký nghìn thu trong chiến sử,
Tình quy về gió lộng muôn phương.
Đường phương Nam chan hòa dưới nắng.
Bước anh về sử ký đề danh.
Bảo Giang
10.2022
Bài này đã được xem 234 lần
|
Người đăng:
|
Bảo Giang
|
|
|