nhớ về hàn mặc tử
Mặc Tử đem trăng bán cho người,
Tròn tròn ,khuyết khuyết , đã bao lâu.
Tình kia khuất bóng sau ngọn núi
Trăng bán đi rồi mộng nơi đâu.
Nhìn trăng nhắc chuyện người xa vắng,
Đau xé lòng ai trốn lặng thầm
Ân tình day dứt hồn thơ ấy
Chẳng thể bán đâu hỡi trăng vàng.
Đất trời tương ái làm chi hỡi
Mịt mù đêm tối,lạnh sao băng.
Thiên thu nhắc chuyện tình xưa ấy
Khắc khoải vần thơ với trăng ngàn…
Bài này đã được xem 1241 lần
|
Người đăng:
|
Thuy Oanh
|
|
|