bỡ ngỡ tình thu
Thu về ghé lại dưới tàn cây.
Liêu xiêu lá đổ bóng hao gầy.
Thoảng gió hiu hiu vờn ngọn cỏ.
Kìa con bướm nhỏ cợt đùa hoa.
Mới tự đây thôi hương phản phất.
Đắm lòng say mãi cõi hồn ai.
Thu sao đẹp cảnh người đẹp mộng.
Tình thưở bao giờ thấy ngất ngây.
Thôi rồi xuân đến hay thu đến.
Mà sao thổn thức cả lòng trai.
Tình kia chợt thức mùa đông cũ.
Lạnh đã lụi dần trái tim côi.
Em ơi! sao còn nỡ vô tình.
Bước đi! trong chiều lá thu bay.
Ta trách lời thương...ai từ bỏ.
Bỡ ngỡ thu chiều...luyến gót ai.