bỡ ngỡ theo chồng
Mười tám tuổi Em theo chồng về dinh
Mọi nghĩ suy vẫn như là con nít
Chẳng lo âu lúc nào cũng cười tít
Nào đâu hay ngày mai sẽ khóc nhiều .
Em lấy chồng mà chưa cả biết yêu
Ngày vu quy tối đòi về nhà ngủ
Chồng không cho , Mẹ chồng thì nói ứ
Chẳng biết sao , toàn người lạ trong nhà !
"Sao tự nhiên đến ở nhà người ta
Nhà mình gần đâu thiếu gì chỗ ngủ
Vậy mà chồng cứ cố tình níu giữ
Đã có chồng đâu còn được tự do "
Đêm khuya dần lòng chợt thấy lo lo
Biết thế này mình chẳng lấy chồng nữa
Chồng nhẹ nhàng dắt tay vào đóng cửa
Thôi thế đành phải sống kiếp làm dâu .