chờ người xây hạnh phúc
Gió thổi tắt ngọn đèn
Có người lạc trong đêm
Cố tìm nơi ánh sáng
Cho nỗi nhớ dịu êm
Sương đêm che phủ lối
Người đã xa ta rồi
Mang bình yên đi mất
Trong lòng người còn tôi ?
Bóng tối khiến đêm dài
Vòng tay thuộc về ai ?
Tình phai vì giông tố
Ta biết mình đã sai
Không sai khi yêu người
Ta sai bởi chính ta
Còn bao nhiêu ước muốn
Làm chưa hết hôm qua
Xa người ta đau lắm
Ta biết người cũng đau
Khúc đợi chờ ta hát
Xin đừng lạc mất nhau .
Màu hoa giờ thay mới
Do trời đã vào xuân
Vườn yêu không người tới
Dạo bước vướng buâng buâng
Đôi chân chưa mệt mỏi
Đi tìm kiếm yêu thương
Vì hôm qua đánh mất
Nên tìm giọt sầu vương
Từ" thương" cho thêm "nhớ"
Từ " nợ " ghép vào " duyên "
Cả hai còn thương nhớ
Chắc vẫn còn nợ duyên
Ta nợ người kiếp trước
Rồi kiếp này trả duyên
Dù nhận thêm cay đắng
Bên người mãi bình yên
Ta lên thuyền ra khơi
Tình người là biển rộng
Một thoáng ta buông lơi
Biển đã kéo về giông
Giông trào dâng sóng lớn
Ta giữ thuyền chắc hơn
Sóng vỗ vào thuyền nhỏ
Giá buốt trong từng cơn
Thuyền tình ta không vỡ
Dẫu nước cuốn chơ vơ
Ta chờ sóng yên ả
Người về hết đợi chờ
Chờ người trên năm tháng
Chờ nỗi đau sang trang
Xoa dịu viết thương cũ
Hạnh phúc viết đầu hàng
Cuốn nhật ký nỗi đau
Ta xếp vào quá khứ
Thay vào niềm hạnh phúc
Cùng viết phần dở dang .