nỗi buồn vô danh
Ai đã nhìn thật sâu trong mắt biển
Như em tôi lặng buồn trong cô đơn
Nào ai hiểu vì sao trong mắt biển
Mặn đắng từng giọt nước mắt em tôi
Em vẫn ngồi...
Mặc chiều mang mây áp vào má biển
Mặc hoàng hôn trải vàng đi lã lơi trên sóng biếc
Em vẫn ngồi nghe sóng vỡ...lặng im
Nỗi buồn em...
Như con tàu lẽ loi trên biển rộng
Chở nặng thời gian oằn mình trên lượn sóng
Mơ một trời sao hy vọng dẫu nhỏ nhoi
Có nỗi buồn nào như nỗi buồn tôi
Thầm lặng dài đi sau nỗi buồn em bỏ lại
Không được mang tên để ngày sau gọi mãi
Nỗi buồn tôi từ ấy vô danh
Bài này đã được xem 3008 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|