nhớ biển
Anh rất mực vẫn hoài thương nhớ biển
Dẫu thường hằng sóng bạc vỡ triền đêm
Anh vẫn dấu trong tim hình bóng biển
Kể từ lần em bảo biển là em
Và từ đó anh hiểu đời vĩnh viễn
Trùng dương xa ngóng đợi bóng con thuyền
Hạt muối mặn khô đi từ mắt biển
Là những gì anh nhận lại từ em
Em vẫn thế vẫn từng đêm khóc lóc
Mang bão giông về gội rửa thời gian
Mà đâu biết từng ấy đêm trằn trọc
Anh vùi mình trong câu hỏi miên man
Biển là em xa khuất cuối phương ngàn
Anh là ai giữa bao la lòng biển
Hay cứ rẽ nhịp đời im vọng tiếng
Trả nhau từng hạt muối mặn bờ môi
Bài này đã được xem 1996 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|