ngày em ra đi
Tiếng còi tàu xé hoàng hôn tĩnh lặng
Đưa em về đường phố vắng bâng khuâng
Bước bên nhau cơn gió buốt cuối tuần
Tim lạnh ngắt giọt sầu nào len lỏi
Chiều sân ga tiễn em anh thầm hỏi
Mai trong đời sỏi đá có còn không ?
Áng mây trôi phía xa đó bềnh bồng
Đôi hành lý nặng tình người ở lại
Giờ nơi đây hai tâm hồn thơ dại
Hướng cuộc đời hiện tại sẽ nhạt phai
Cầm đôi tay thời gian muốn thật dài
Để giữ trọn giấc mơ làm kỷ niệm
Bờ môi em hương tình yêu ngọt lịm
Hơi men nào ta tìm đến bên nhau
Có phải chăng ngoài kia muôn sắc màu
Sao chỉ thấy ánh tà dương chợt tắt
Tiếng còi vang lệ gần lên tròng mắt
Kìa đoàn tàu tim thắt tiếng từ ly
Em bước đi vẫy tay phút phân kỳ
Làn khói trắng mang em xa biền biệt
Anh đứng lặng giữa dòng người náo nhiệt
Ôi cuộc đời cay nghiệt với sầu bi
Đường tương lai còn ai để thầm thì
Tàu đã khuất lối về lòng trĩu nặng !
Dec - 17 -2014
Bài này đã được xem 2856 lần
|
Người đăng:
|
boius
|
|
|