bâng khuâng
      
      
      
      
        Bâng khuâng chiều lặng lơ chiều
         Ngồi bên khung cửa, gió xiêu xiêu lòng
                Giao mùa vừa rớt sợi đông
                        Tàn khô gầy guộc, lá phong lìa cành
Hình như vương lại mong manh
         Nơi nao hương mộng, mơ xanh nụ tình
                 Một thời chỉ biết lặng thinh
                         Gửi vào cây cỏ, chút tình ngẩn ngơ
Dối lòng bởi tại vần thơ
       Mỗi chiều lại cứ giả vờ đợi mong
               Thế rồi đôi bận long đong
                      Chân son đã vướng… bụi hồng trần ai.
Tháng 12/2014.