nhớ về lá diêu bông- hoàng cầm
Ta nhớ lại lời bài thơ cũ "Lá Diêu Bông - Hoàng Cầm"
Chị thẩn thơ nơi cuống rạ trời chiều
Thấy em lững thửng theo ra đồng
Chị buột miệng chị tìm lá Diêu Bông
Để ai tìm được ta sẽ gọi là chồng
Từ ngày đó em mãi miết đi tìm
Em cố tìm để có lời hứa từ nơi ai
Ngày em tìm thấy lá
Những đã bao lần chị nói chẵng phải lá Diêu Bông
Em ngây dại
Đâu biết rằng đâu có là Diêu bông?
Ta thương họ mối tình ngày ấy
Nhìn cuống rạ đồng chiều trôi đi
Ngày chị nhận ra em vẫn cố đi tìm
Vì ôm ấp mối tình sâu kín
Chị lẵng lặng 1 thời xuân trẻ
Qua đi rồi vì đã bước sang ngang
Chỉ khẻ ôm mặt nức nở trong lòng
Để lại ai đi đầu non cuối bề
Nghe gió về gọi rít lá Diêu Bông
p/s: Có lẽ đời ta cũng sẽ mãi như vậy
Mãi mê vẫn chưa tìm được lá Diêu Bông
Bài này đã được xem 2193 lần
|
Người đăng:
|
Song Luu
|
|
|