nỗi buồn xuân
Con nhớ xuân nào mẹ đâu đây
Miệng cười tủm tỉm dáng bé gầy
Tóc bạc lơ thơ vầng trán lão
Mà nay biền biệt khuất ngàn mây !
Mẹ đã ra đi mãi phương xa
Chiều tà bóng xế mẹ theo cha
Chung đường sum họp cùng tiên tổ
Về mái nhà xưa với ông bà
Đã biết bao ngày chẳng thấy cha
Phòng thưa vắng vẻ lạnh quanh nhà
Năm ấy tết đến thêm mất mẹ
Mai vàng tơi tả đón xuân qua
Còn đâu là mùa xuân bên mẹ ?
Nhìn mặt nhăn nheo mắt mẹ cười
Dáng hiền chân đứng xiêu xiêu đổ
Là lúc xuân về thật vui tươi
Đông còn lạnh lẽo xuân chửa tới
Tết vẫn buồn tênh ở xứ người
Bàn thờ lặng lẽ mờ hương khói
Song thân ngưỡng ảnh lệ sầu rơi
QHNC