Poem logo
Poem logo

ơn mẹ ngày sinh

Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Oa!...Oa!...Oa!
Con cất tiếng chào đời
Bao ngơ ngác trong một ngày nắng hạ
Mẹ với con là hai người xa lạ
Mà thân quen như từ thuở xa xưa
Mẹ ôm con, thương biết mấy cho vừa
Con ngọt lịm với đôi dòng sữa nóng
Trời tháng năm nắng nung trời rát bỏng
Thương mẹ hiền nơi phòng hẹp nằm than
Bước chân con vào nhân thế ngỡ ngàng
Mẹ dìu dắt qua muôn ngàn gian khó
Bao tháng năm (5) đã lần trôi qua ngõ
Tuổi con lớn dần, tuổi mẹ hóa già nua
Con đã làm gì đền đáp mẹ chưa?
Câu hỏi ấy mãi chỉ là câu hỏi
Lòng của mẹ ôi mênh mông quá đỗi
Như núi cao như biển rộng sông sâu
Tóc màu sương đã nhuộm kín mái đầu
Chân khập khễnh cũng sắp vào ngõ tối
Ngày sinh nhật, con mừng thêm một tuổi
Ngày năm xưa mẹ rứt ruột cho con
Niềm hân hoan khi vượt cạn vuông tròn
Và hạnh phúc với hình hài bé bỏng
Xin kính dâng lòng núi cao biển rộng
Ngàn hoa tươi thơm ngát giữa cuộc đời
Con đã nên người rồi, mẹ của con ơi!!
Bao hạnh phúc đời con là của mẹ.
_____________________________

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm