nỗi buồn thoáng qua
NỖI BUỒN THOÁNG QUA
Thỉnh thoảng thấy bóng hình xưa vướng
Nhớ một người mà tưởng đã quên
Một thời thầm gọi đến tên
Ừ thôi cũng chỉ chênh vênh thủa nào !
Cũng đã hiểu vướng vào thương nhớ
Yêu người rồi là lỡ đắng cay
Duyên tình lỡ hẹn không may
Ngẫn ngơ đôi chút buồn này qua không...
Gió thơ thẫn mênh mông lung lạc
Màu mắt kia một khắc hiện hình
Tóc đen da trắng môi xinh
Nỗi niềm ký ức quặn mình xa xăm...
Đã quên hết bao năm rồi nhỉ?
Chông chênh buồn rầu rĩ gió lay
Tóc buồn gió thổi lá bay
Thoáng lòng chợt hỏi buồn này vì sao...?
Bài này đã được xem 1991 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|