Poem logo
Poem logo

miền tin yêu

Tác giả: Dã Tràng Cát
Trời đất lộng,
Quăng mây ngàn bồng bạc
Gửi nhạc lòng ối đỏ nẻo chia ly
Chốn ra đi lãng phiêu dò gót hạc
Nhịp chân xa rung gọi tiếng diệu kỳ
Vời khoảnh khắc ngàn năm tâm đá tạc
Ủ tượng lòng động mở cánh từ bi.



Giấc nhân sinh,
Bập bùng cơn hấp hối
Mộng diệu linh thai nghén cõi thiên đường
Giờ tiễn biệt dẫu vương niềm thống hối
Thỏa nguồn cơn phụ tử khát yêu thương
Vượt khóe lệ châu sa đường trẩy hội
Kín cung mơ tinh tú mấy khôn lường!



Xác tội nhân,
Khẳng khiu vô thừa nhận
Bụi gian trần hoàn trả đấng anh minh
Dẫu mai một vòng đời bao lâm lận
Chút hình hài hồn ngọc dấu hiển linh
Vào vĩnh cửu hạt mầm tròn số phận
Chốn hồng hoang tỏ lộ một cung đình.





Ruộng tình tang,
Nghe còn viên ngọc quý
Mùa gặt vàng đọng lại nỗi trông mong
Gạo yến ong bung sôi bao hạt lụy
Bông lúa dầy áo trấu dấu tình trong
Xát vỏ đi dấn thân vào tinh túy
Nhận yêu thương can đảm chốn tình trường



Ta trỗi dậy,
Lửa TIN tràn sự sống
Giữa anh em ta thảnh thốt tình CHA
Vượt cung mây vượt trăng sao trời lộng
Vượt muôn trùng thách thức tấm lòng ta
Cánh cửa hẹp mở vào đường chính thống
Miền TIN YÊU, ta chung một mái nhà.


Dã tràng cát

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm