tìm về cha, tìm về nguồn cội.
Cha ơi,
Chúng con biết tìm Cha ở đâu giữa nhân gian tăm tối!
Cha đang ở giữa chúng con mà sao đời còn mãi nhọc nhằn thôi.
Con đường về Quê Cha sao nghe chừng vời vợi,
Vì cuộc đời quá vắn vỏi, phải không Cha !
Đã có biết bao thế hệ qua đi mà con người vẫn cứng cỏi một lòng Tin.
Lòng tham lam khiến chúng con đánh rơi tất cả,
Mọi hành trang Cha ban ngay từ thuở lọt lòng.
Một tình mẫu tử tuyệt vời trong bản năng Người Mẹ
Một nghị lực phi thường trong ánh mắt Người Cha.
Với bao hương hoa đồng nội,
Với mật ngọt và sữa thơm,
Cha đã đón chúng con, từng người một, vào cuộc đời diệu vợi.
Cha ban cho chúng con nguồn lệ nóng,
Để khúc hát chào đời là tiếng khóc biết ơn.
Cha ban cho chúng con những nụ cười luôn sẵn lòng nở từ Trái Tim đồng loại,
Để ngày chúng con chào đời bao nụ cười đã gieo trên từng khuôn mặt..đợi chờ kia.
Thế mà ngày hôm nay chúng con đã tự mình quyết định,
Hủy diệt các thai nhi không nằm trong kế hoạch.
Chúng con lo lắng điều chi!
Chúng con sợ,
Chúng con ích kỷ,
Chúng con đã biến mình thành chai đá.
Chúng con đã cạn nghĩ,
Từ bàn tay này chúng con sẽ làm nên tất cả,
Nhưng tất cả chỉ đủ cho hôm nay,
Và không chắc có ngày mai!
Cha đã ban cho chúng con mọi sự,
Dư dật,
Tràn đầy,
Và thật là tốt đẹp.
Cha tặng cho chúng con quy luật sống,
Cha tặng cho chúng con cả cuộc đời khám phá thiên nhiên, để khám phá về Cha.
Nhưng khi tìm đến lỗ đen vũ trụ,
Chúng con lại nói : chẳng cần có Cha!
Sao con người có đến những trăm năm,
Mà vẫn không tìm được Cha.
Khoa học không lạc lối,
Mà chính con người đang tay giết chết Niềm Tin.
Một Big Bang hay có đến hằng tỉ big bang mà con người chưa biết được,
Chỉ như là một ngọn gió giữa Thượng Trí của Cha.
Một trăm năm nghe chừng dài lắm,
Nhưng đó củng chỉ là những phút giây khởi đầu của cuộc sống,
Cuộc sống Vĩnh Hằng Cha ban.
Cha cho chúng con những phút giây trăm năm ấy,
Để dư đủ cho chúng con học cất tiếng gọi : Cha ơi!
Anh em ơi,
Chị em ơi,
Cha đã đứng chờ ta từ muôn thuở
Cha đã dành cả vũ trụ này và hằng tỉ tỉ vũ trụ khác để làm nôi.
Cho ta đón Ánh bình minh cuộc đời để được gọi “ Cha ơi!”
Chúng ta có Cha,
Thì chúng ta cũng có mọi anh chị em.
Tin vào Cha!
Yêu anh chị em mình!
Đó là bí mật duy nhất mà Cha đang dạy chúng ta cùng khám phá.
Có đủ mà,
Có đủ cho tất cả chúng ta,
Những gì làm cho chúng ta Hạnh phúc.
Vậy đừng giết người, là giết anh em mình, nữa nhé!
Hãy cứ chia miếng bánh ít ỏi của hôm nay ta sẽ thấy no đầy.
Giữ cho trái đất được xanh,
Tay trong tay,
Ta nắm chặt tay Cha,
Nguồn hơi ấm để tim ta luôn rạo rực,
Ngước mắt nhìn,
Cha đang âu yếm nhìn ta!
Từ ngày được thụ thai ta đã là con Cha.
Chín tháng mười ngày trong bụng mẹ,
Ba mươi năm trường trong bàn tay nâng đỡ của người cha,
Ta sẽ nhận ra,
Ta là người con của Đấng Tạo Hóa Yêu Thương.
Làm gì còn có sự chết nữa, phải không Cha!
Nếu gọi đó là hơi thở cuối cùng thì đó lại là bước nhảy khởi đâu vào Sự Sống Trường Sinh.
Đừng lo hôm nay ta sẽ ăn gì,
Đừng lo mai ta sẽ lớn ra sao,
Mà hãy đặt lòng đặt trí vào Cha tuyệt đối.
Hãy tung bay,
Hãy vui mừng,
Bạn muốn cười, hãy cứ cười tươi!
Bạn đau đớn, hãy khóc gọi Cha nhé!
Và hãy nhớ rằng cuộc đời còn nhiều anh chị em chưa hạnh phúc,
Vì chưa nhận biết Cha,
Hay chưa đủ tin rằng chúng ta có một Người Cha.
Thì chúng ta hãy cứ nhủ nhau,
Luôn đặt lòng mình thơ trẻ giữa Tình Cha,
Gọi Cha ơi! Cha chờ anh em con với!
Và hãy tin rằng, Cha chẳng bỏ ai!
“Lạy Cha chúng con ở trên Trời!”
Chúng con tìm về Cha,
Chúng con tìm về Nguồn Cội.