một mình ngậm ngùi
Cha con ta nghìn thu ly biệt
Não nùng trong lòng con tiếc thương
Khóc than đất trời nào có biết
Cao sanh ơi sao nỡ biệt ly.
Nhìn mặt Cha lần cuối chẳng được
Phút giây sau cùng có được đâu
Nước mắt bỗng rơi lòng héo sầu
Mất Cha thật rồi ai thấu chăng.
Nắng nóng bao lâu lòng chẳng ấm
Có Cha bên mình lòng ấm êm
Sương rơi bao đêm chẳng thấy thấm
Tình Cha một ngày cũng đậm sâu.
Ôi xót thương tim con đau nhói
Đau đớn trong lòng sao khỏi đây
Thắp lên nén hương hỏi mây khói
Ly biệt thật à biết hỏi ai.
Xin tiễn Cha về miền cực lạc
Buồn vui kiếp người xin gác lại
Hào quang sáng ngời hiện bạch hạc
Cõi bồng lai Cha an lạc vui.
Từ nay vắng Cha ôi nghẹn ngào
Lòng con quặn đau ai nào hay
Thương xót khôn nguôi lòng dạt dào
Đời con từ đây buồn nào hơn.
Phuong Vuong