áo trắng xưa , thương về áo trắng ngày xưa.
      
      
      
      
        ÁO TRẮNG XƯA
Còn đâu nữa một thời áo trắng 
Kỷ niệm hồng trống vắng bao năm 
Từ lâu không một lần thăm 
Mà hồn còn giữ dạ chăm tháng ngày 
*
Từ độ tuổi tương lai mỗi hướng 
Để thu về gió chướng ngập hồn 
Nhớ thương trường cũ tạo nguồn 
Mối tình bạn học mây tuôn nhớ nhiều 
*
Cũng từ đó tình yêu đã chết 
Khiến con tim lếch thếch đìu hiu
Thương ai dạ nhớ thật nhiều 
Mối tình xưa ấy bao điều uớc mơ 
*
Thương nhớ lắm bụi mờ áo trắng
Bao nhiêu năm xa vắng tuổi hồng 
Còn ai nhớ đến mặn nồng 
Trường kia bạn đó bềnh bồng thuở xưa  
*
Cùng hẹn nhé hay chưa mong muốn 
Một lần về dầu muộn gặp nhau
Tình nào gắn lại trước sau 
Đời người còn lại qua mau chóng tàn 
*
Gió đưa nhẹ mây ngàn thăm thẳm 
Bạn nơi nao còn thắm môi hồng
Chồng con cháu chắc ẵm bồng 
Hay là tóc bạc dáng nồng phôi pha 
*
Về thăm nhé cho ta chút nhớ 
Đã vào thu hồn ngỡ còn xuân 
Đêm về còn có bâng khuâng 
Nỗi niềm xưa cũ thơ vần còn lưu...
-N3- Nguyễn Ngọc René - 15/07/2015
*****
Cảm tác qua :
" Thương Về Áo Trắng Ngày Xưa "
của Phan Ngọc Hải : 4-6-1977 }
THƯƠNG VỀ ÁO TRẮNG NGÀY XƯA.
       --- ooo ---
Thơ : PHAN NGỌC HẢI
Từ đó em xa tuổi học trò
Từ đó về ấp ủ nỗi buồn lo
Từ đó luyến thương vùng sách vở
Từ đó người đi chẳng hẹn hò.
Áo phong sương dấn thân từ đó
Từ đó hồn em tan tác rồi
Sơn khê cách trở sầu từ đó
Từ đó em buồn - lệ thắm môi !!!
Phan Ngọc Hải 4-6-1977