phía bên kia mặt trời
Khi ánh tà dương nhấn chìm tất cả
Anh nghe hồn như sỏi đá chơi vơi
Bóng em đi xa về phía mặt trời
Chiều dịu vợi hoàng hôn vời tóc xõa
Có gì đó giống như là bản ngã
Có chút gì như đã hóa thinh không
Có chút gì như bay tới vô cùng
Không thấy rõ, không hình dung thấy được
Đã xa lắm như chưa hề quen thuộc
Gót sen hồng lạc bước đón bình minh
Vẫn chập chờn lóe sáng ánh thủy tinh
Pha lê vỡ trong cuộc tình cát trắng
Hoài mong mãi tơ trời se ánh nắng
Sóng thét gào giữa khoảng lặng trùng khơi
Bóng em đâu lẩn khuất phía mặt trời
Anh cố đế thăm căn đời vẫn thế
Giọt sầu nhỏ đồi cỏ xưa hoang phế
Bước chân chồn xào xạc phía cỏ lau
Biết sau này đầu bạc có tìm nhau
Phía bên kia mặt trời đau vũ trụ
Ảnh: Đoàn Ngọc Anh (chụp tại sân bay Yên Bái)