khoảnh khắc
Tim ta lạnh, hay trời đêm buốt giá
Ba giờ rồi, sao thổn thức sầu đau
Bốn năm yêu, anh nào dám so sánh
Người đến sao, đâu có quyền đòi hỏi
Tim nhói đau, lệ cay hoen bờ mắt
Mặn đắng môi, má ướt đẫm lệ buồn
Tình đắng cay, xé toạt cõi lòng này
Chữ hạnh phúc, đã bao lần đánh đổi
Cửa tâm hồn, đau dễ mở người ơi
Đắng rồi cay, mới hay ta ngu ngốc
Yêu người rồi, ta ích kỹ với ta
Ta mặc kệ ,con tim đang gào thét
Lòng dặn lòng, chung thủy mối tình si
Khóc rồi cười, ta trách đời trêu chọc
Đầu điên loạn, với những kỷ niệm qua
Tình đổi tình, phép bằng là không có
Một cộng một, không thể nào bằng hai
Những lý lẻ , không thể nào thuyết phục
Nên cứ yêu, cứ đau rồi hạnh phúc
Chắc có lẽ, khó khăn nặn hạnh phúc
Nên tình yêu, được nặn từ niềm đau
Giơ bàn tay, anh gạt đôi dòng lệ
Lỡ yêu rồi, gạt bỏ thế nào đây
Ngỡ tình yêu, long lanh giọt sương sớm
Đến gần rồi, nước mắt chẳng phải sương
Hỏi niềm đau, sao mãi hoài chôn giấu
Tình một người, đau đớn tận tim gan
Những nghĩ suy, quanh quẩn không lối thoát
Đêm khuya rồi, vẫn mãi nghĩ về em
Người anh yêu, hiền lành cô thôn nữ
Tình anh trao, nguyện giữ mãi lời thề
Anh thề rằng, tình này không hối hận
Dẫu yêu em, đau đớn trăm ngàn lần.
Bài này đã được xem 1888 lần
|
Người đăng:
|
Inount
|
|
|