cô đơn mình ta
Cuộc đời bao nỗi trái ngang
Mình ta ôm trọn đa mang kiếp sầu
Những lúc suy tư buồn rầu
Một mình ta lại đối đầu cho qua.
Những lúc đau ốm mình ta
Tự thân vận động cho qua kiếp người
Có đâu vui sướng hả Trời?
Gieo chi bao nỗi buồn khơi trong lòng.
Đêm về ôm gối nằm không
Buồn buồn tủi tủi nặng lòng chưa vơi
Thời gian cứ thế vụt trôi
Bốn mươi xuân đã khơi khơi về già.
Còn đâu hương sắc mặn mà
Má hồng phai nhạt cho qua một thời
Cuộc đời như thể trò chơi
Tìm hoài tìm mãi một nơi xa mờ.
Trải lòng với những vần thơ
Để cho vơi bớt bơ vơ trong lòng
Thôi thì cũng kiếp má hồng
Một mình ta với nỗi lòng sầu đau.
Biết khi nào ta có nhau
Biết khi nào phép nhiệm màu đổi thay
Để đời như những áng mây
Bồng bềnh bay bổng cho đời đẹp tươi .