nỗi nhớ khôn nguôi !
Nào có bên Em được thật nhiều
Mà sao lòng bỗng thấy yêu yêu
Nhớ nhớ thương thương khi xa cách
Bởi trái tim kia...nhớ làm liều.!
Ai nói rằng tim đã chết rồi
Gặp người vẫn thổn thức đó thôi
Vẫn cứ loạn nhịp và xao xuyến
Mỗi khi tưởng tưởng bóng hình người.
Ai bảo mình người sống khô khan
Tình kia chan chứa với chứa chan
Không yêu thì mới như vậy nhé
Đâu phải thấy ai cũng ...nước tràn.
Tim kia bỗng đâu nhớ một người
Một trăm lẻ một nhớ chơi vơi
Người ơi có biết yêu là thế
Cứ nhớ cứ thương chẳng được ngơi.