++ đời tự chủ ++
ĐỜI TỰ CHỦ
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Thu sắp hết mây đen buồn vạn lối
Trời lập đông lá cũng vội lià cành
Mùa lại thay hối hả cuốn trôi nhanh
Chẳng mấy chốc đời người đành trọn kiếp
*
Còn năm tháng là bao mòn gối tiếp
Lê chân thêm để tội nghiệp thân già
Giờ còn chi tuổi trẻ dáng ngọc ngà
Đời viễn xứ chiều thu đà mỏi mệt
*
Sao vẫn bước mà lòng không sợ sệt
Đường thênh thang chẳng ngờ nghệch điều chi
Thích cứ làm mặc ai nói chuyện gì
Thân ta đấy sống từng khi tự tại
*
Có ai sống dùm ta mà lại ngại
Cứ an nhiên và chỉ mãi riêng mình
Cũng đừng nghe thiên hạ bảo linh tinh
Đời tự chủ ta tự nhìn không thẹn
*
Không tự chủ để rồi thân bẽn lẽn
Suốt một đời bế tắc nghẽn con tim
Rồi mai đây tức giận sẽ đi tìm
Rằng nên sống như loài chim tung cánh
*
Không quản ngại đường xa nhiều phong cảnh
Ai cản đường ta cứ ngoảnh mặt lờ
Lập trường ta thẳng bước mắt cứ lơ
Thiên hạ mỉa rồi cũng mờ nhân ảnh...
-N3- Nguyễn Ngọc René - Paris 05/10/2015