mưa phùn
Ta ra Hà Nội ngày xuân muộn
Mưa phùn sợi nhẹ buồn vương vương
Nhớ quá Sài Gòn đêm gió mát
Tóc rối vai mềm ngay ngất hương
Trời lạnh mưa hoài ta nhớ ai
Ngắm đào chạnh nhớ một nhành mai
Xa xôi biền biệt trong màu nhớ
Của một mùa xuân bất trùng lai
Hà Nội mưa phùn ta nhớ nhung
Mà thôi không nhắc chuyện tao phùng
Hãy mặc mưa bay vào quá khứ
Ướt miền hoa mộng giấc mơ chung...
PQT