nỗi lòng ngày trở gió
Gió mùa lại về từng cơn lặng lẽ
Không biết giờ này mẹ có lạnh lắm không
Nhớ ngày xưa khi trời chuyển sang đông
Mẹ lại lo rằng con không đủ ấm …
Tuổi ấu thơ con vẫn thường nghịch ngợm
Làm anh hùng .. trời rét ..mặc phong phanh
Để rồi khi “ giấc mộng lớn” chẳng thành
anh hùng ốm…mẹ ngược xuôi kiếm thuốc…
Con nhớ mãi bóng dáng xưa gầy guộc
Thức trọn đêm lo chăm sóc cho con
Mặc cho thân thêm tiều tụy, héo hon
Mẹ vẫn cố chỉ mong con khỏe lại…
Rồi những ngày đông quê mình rét hại
Bên bếp hồng mẹ kể lại chuyện xưa
Về một cuộc đời thấm đẫm gió mưa
Mẹ bảo mẹ vui vì thấy con khôn lớn…
Kỉ niệm xưa ùa về như sóng gợn
Giờ như chim khôn lớn biết bay xa
Mang trong tim một nỗi nhớ quê nhà
Con thấy ấm vì trong tim có Mẹ…
fb: kimcuong pham
blog: Viết cho phút yếu lòng