một kiếp điêu tàn
MỘT KIẾP ĐIÊU TÀN
(Ngũ độ thanh, lưu thủy đối)
Bỏ bến con thuyền lặng lẽ trôi
Tình xưa gởi lại phía chân trời
Lùa sương nhỏ lệ trên dòng nước
Bện gió căng buồm giữa biển khơi
Ảo não ôm niềm đau tạm sống
Thờ ơ quẳng nỗi nhớ khinh đời
Dù cho khổ lụy nào ai hối
Một kiếp điêu tàn cũng chỉ tôi.