một chút chạnh lòng
Đông đã đến em ngồi bên bến đợi
Áo mỏng manh như những sợi tơ đồng
Trái tim em ôm ấp một nụ hồng
Chờ anh mãi trong gió lồng vô cảm....
Anh xa vắng giữa mùa đông ảm đạm
Chiều nay buồn nhiều mây xám giăng giang
Anh ở đâu có nhìn thấy ánh trăng
Tình em đấy vẫn vĩnh hẵng một ánh
Gió đông lạnh hồn em đòi lẵng tránh
Tim muộn phiền cứ ương ngạnh không nghe
Lang quân ơi giá buốt ai chở che
Cô độc quá một nhánh nè khô lá
Anh xa quá nên dạ em tơi tả
Bên bến sầu nước mắt lã chả rơi
Sương khói quanh cứ bay lượn buông lơi
Tình đã kết nên muôn đời khó đổi
Mùa đông lạnh dòng máu em nóng hổi
Chút sao lòng là có tội không anh
Chỉ chút thôi một ý nghỉ mỏng manh
Đừng hờn giận !... tim mãi giành ...trinh tiết...
Bài này đã được xem 2601 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|