không tên
Thềm xưa một cõi tình phai
Vết thương sỏi đá đã phai phôi rồi
Giọt cafe không đường
... ngọt dần theo tháng năm
Thời gian vô thường
... tưởng rằng đã quên
Chỉ là cái tên cũ, góp nên nỗi nhớ
" Mưa bên chồng, có làm em khóc
Có làm em nhớ, những khi mình mặn nồng ..."
P/S: Thềm Xưa cafe (Cần Thơ - 2015)