cô đơn
Lành lạnh trời bỗng chuyển mưa
Thuyền ai chở ngọn gió lùa trên sông
Sương mù chợt khoác áo đông
Cõi lòng trống vắng như chuông ban chiều
Nhân tình thế thái cô liêu
Biết bao bằng hữu vẫn nhiều cô đơn
Hôn hoàng không gặp hoàng hôn
Một mình ngồi uống nỗi buồn vu vơ
(Nguyễn Ngọc Giang - Hà Nội ngày 10/12/2015)