nỗi nhớ vô tình !
Vô tình cơn gió thổi qua
Để Em cứ ngỡ như là tay Anh
Chạm vào mái tóc bềnh bồng
Đan xen chải ngọn tóc không mượt đều .
Vô tình em bước trong chiều
Thấy ai sao dáng nét nhiều giống Anh
Lại gần tim đập thật nhanh
Người dưng sao lại giống Anh thế này ??
Vô tình Em bước tới đây
Ngày xưa mình vẫn ngắm mây ngắm trời
Hôm nay nắng đẹp tuyệt vời
Nhưng sao cảm giác chơi vơi trong lòng .
Vô tình Em mặc áo hồng
Là màu Anh thích nên lòng càng yêu
Dang tay đón lấy tình nhiều
Dang tay giữ trọn người yêu vào lòng !
Bao điều Anh có nhớ không ?
Nơi đây Em vẫn âm thầm dõi theo
Anh đi tim hóa kẻ nghèo
Chỉ còn một nửa tình treo góc nhà .
Vô tình cơn gió thoảng qua
Cho Em nhớ lại lúc là của nhau
Cho dù sống ở nơi đâu
Tình Anh Em giữ bền lâu không nhòa !
Dù cho xuân sắc phôi pha
Tình Em mãi mãi vẫn là của Anh !