cỏ may
Cỏ nào cỏ rủi, cỏ may
Gặp nhau là sẽ gặp may chăng là?
Rủi may đục chịu trong nhờ
Sông sâu biển rộng bến bờ tràng giang
Ồ, may không phải là may
Là khâu bông cỏ vào người ngược xuôi
Vào quần vào áo đặng nhờ
Quá giang một chút cho đời sinh sôi
Thì ra trong cõi lắt lay!
Biết mình phận mỏng tìm nhờ dọc ngang
Trăm ngàn gửi gắm tấm thân
Cho đàn con nhỏ được phần tung tăng
Muôn loài cây cối ngàn phương
Đây.. nhờ gió thổi, đó.. nương chim trời
Thú vật ăn trái chín,
rồi
đem đi nơi khác cắm dùi khai hoang
Cho cây nảy hạt sinh tồn
Trên vùng đất mới cháu con vươn mình
Và rồi hạt lại quá giang
Trao thân gửi phận cát đằng cho ai..
Cỏ may ơi, sống giữa đời
Rủi may may rủi là nơi dương trần..
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN