là em
Thương em chân yếu tay mềm
Tuổi thơ vất vả giữa miền đồng hoang
Thương em gia cảnh khó khăn
Lon ton theo mẹ đường làng sớm trưa
Thương em không quản nắng mưa
Dáng gầy nhỏ chẳng ướm vừa việc nông
Thương em bơi tập bến sông:
Để cho “Sư phụ” uổng công: Vẫn chìm!,
để cha cho: Trận lôi đình
Lo con gái lội một mình sẽ nguy!
…
Thương em sống chốn trường thi
Tiền bạc thiếu, có nhiều khi đói lòng
… Trầm luân chớp bể mưa nguồn
Mẹ vay nợ để cho em học hành
Bây giờ em đã thành danh
Trả được hiếu, vẹn cả tình riêng em
Em đi trên thảm cỏ mềm
Lòng thoả mãn, trải tình xuân với đời
……
Một ngày thu, nắng vàng tươi
Trên mây, em gặp một người lãng du
Như nửa thực, như là hư
Như mơ, như tỉnh, như vừa chiêm bao
Thánh thần, Trời phật trên cao
Dẫn em tỉnh mộng để vào xứ mơ.
Rằng đời em: một bài thơ,
Một câu chuyện lạ đang chờ đợi em
Đường đời vạn nẻo châu trần
Lòng đa cảm, dạ đa đoan, kiếp này
Em như giữa chốn bồng lai
Lúc em tỉnh, lúc em say ái tình
Em mê đắm một bóng hình
Một trang Nam tử vì tình tìm em
Trong chàng có một đức tin
Chàng dành hết cả chữ tình cho em
Chàng tin em trọn lòng tin
Giấc mơ thuở trước về em, gọi chàng
Chàng nghe tiếng mẹ vọng vang:
Là em đó, sẽ dìu chàng cùng đi
Chuyện nghe đầy vẻ li kỳ
Riêng em, thấy rõ những gì trong em
Thấy lòng em cứ xốn xang,
Nhớ chàng, em mãi mơ màng ngày đêm…
Đọc lời tâm huyết dịu êm
Lòng em như thấy quen chàng từ lâu
Vắng tin chàng, dạ em sầu..
đâu biết thế, đã là yêu thương chàng…
Thề rằng: “Vạn nẻo đường trần
Tim em đã thắp lửa lòng vì anh”
Em chia đôi ngọn lửa tình
Để thành hai ngọn cháy bùng trong em
Em lo hai ngả chu toàn
thân gầy, nên cứ xoay vần tháng năm…
Đời này, AI xứng tình EM……
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN