nỗi buồn ngư phủ
Chiều xứ Quảng đượm buồn trong tia mắt
Thuyền neo bờ, đánh bắt được nữa đâu!
Biển tang thương...cá chết trắng một mầu
Ngư dân xứ Quảng hận sầu lên màu mắt.
Hận đảng cộng đã tiếp tay cho giặc
Biến ngư dân vào bế tắc đói nghèo
Biển chết rồi, dân tộc cũng tàn theo
Dân cả nước?
Phận bọt bèo nô lệ!.
Bờ cát trắng mắt trông xa, anh kể
Hết cá rồi, vợ con anh không còn gì nữa để mà ăn
Ngư dân nghèo vốn khó khăn, nay lại chồng chất thêm vạn khó khăn
Lệ lăn chảy...đời nhọc nhằn khốn khó...
Biển Đông hôm nay hiện màu máu đỏ
Môi sinh hôm nay vàng võ điêu tàn
Biển nhuốm sầu vì nước mất nhà tan
Đảng phản bội...đã qui hàng bọn giặc.
Biển của ta mà chúng cấm không được đánh bắt
Chín đoạn đường cong, thắt gọng lưỡi bò
Trong khi lãnh đạo nhà nước thì toàn những thứ mặt mo
Điều hành đất nước mà phải xin cho từ "nước lạ".
Giặc thải chất độc, giết môi sinh, giết cá
Hủy diệt những thứ này, còn có nghĩa là giết cả Việt Nam
Trong khi cả đảng toàn là một lũ quan tham
Sẵn sàng dâng hiến cả nước Nam cho triều Bắc.
Biển quê cha hôm nay đầy bóng giặc
Tương lai ơi, hiu hắt...nhiễu nhương...
Việt Nam ơi, đâu lẽ sống...con đường?
Cả dân tộc đau thương...uất hận.
Lớp ngư phủ sẽ hòa cùng toàn dân xông vào chiến trận.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 1680 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|