giận
Có phải. Vì chúng mình giận nhau?
Nên mấy ngày qua, trời đổ mưa ko ngớt
Sài Gòn thành sông, Hà Nội run lên từng đợt
Miền Trung thân yêu trong cơn bão đang về.
Chẳng có nắng vàng nên lòng bỗng tái tê
Nỗi nhớ mang tên của một người xa cách
Vì mình tự cao hay vì đôi tay lạnh
Để nỗi lòng chẳng gửi vẫn mang theo.
Chợt giật mình khi những tiếng chuông gieo
Chẳng phải tiếng em nên ậm ừ gác máy
Thành phố quen. Sao chẳng chỗ nào trốn chạy
Những cơn mưa mang nỗi nhớ dạt dào.
Chúa ơi...!
Hãy cho con xin một phép màu
Để nắng lên và mưa đừng rơi nữa
Và nếu không hãy cho con chọn lựa
Làm chiếc ô che mưa nắng cho nàng.
Xin những cơn mưa đừng kéo đến vội vàng
Ướt đôi vai và ướt tà áo trắng
Ướt mái tóc đen, ướt nụ cười có nắng
Hãy cứ mưa khi em đã về nhà.
Lý do nào mà ta bỗng giận nhau?
Hay chỉ vu vơ để biết mình thương lắm
Chỉ lặng im nhưng là yêu sâu đậm
Chẳng cách xa nào chia cắt nổi đôi ta.
Có lỗi lầm nào mà chẳng thể thứ tha
Vì những lúc chẳng biết mình mắc lỗi
Và tất nhiên anh nhận mình vô tội
Có hay chăng bởi anh quá yêu người
.....................................................
(HN 17/9/2015)
Bài này đã được xem 1807 lần
|
Người đăng:
|
Vân Sơn
|
|
|