chuông gió
(Thơ lục ngôn)
Cơn gió lạ nào hấp hối
Khẽ lùa khe cửa trần gian
Rẽ qua thiên đường lạc lối
Ru căn phòng trống mơn man
Tiếng chuông gió chuyện râm ran
Leng keng muôn lời cổ tích
Gió như cuốn bụi quan san
Lang thang cõi trần u tịch
Những chú vẹt nuôi chật ních
Hót lời trật tự u mê
Lũ nhện âm thầm tiết dịch
Tơ giăng chằng chịt muỗi về
Trong lời chuông gió nhiêu khê
Có tiếng xì xào chân thật
Gió còn thổi mộng đam mê
Thì chuông cả đời tất bật
Căn phòng có tường bốn mặt
Mặt tiền no gió đi qua
Gió xoay như bàn tay lật
Thì chuông vẫn cứ ngân nga
Hố đen gặm nhấm thiên hà
Vẫn nằm gọn trong vũ trụ
Gió trời vô ảnh ngang qua
Kéo chuông gõ lời đã cũ...