thơ chỉ là thơ
Thơ ta viết giữa chiều buông thầm lặng
Đâu mơ màng và chẳng mộng kiêu sa
Hồn buông lơi trong phiêu bổng ngọc ngà
Không ước vọng hóa ra thành vua chúa
Qua năm tháng bao nàng thơ nhảy múa
Ngẫm tình mình còn nửa bóng thương đau
Thơ là hồn thấm đẫm chỉ một màu
Không hoàng hậu không lầu son gác tía
Cho ta viết lời thơ say đến thế
Mộng yêu đương có nghĩa lý chăng em
Để hằng đêm mơ tưởng đến môi mềm
Trăng run rẫy cỏi thiềm thêm giá lạnh
Yêu thơ lắm bởi tâm hồn khổ hạnh
Chốn khuê phòng xa lánh một dung nhan
Bỏi tình duyên cứ hợp hợp tan tan
Cho hiu hắt đau tràn con tim nặng
Yêu thơ quá bởi tình trường cay đắng
Đã yêu nhau sao chẳng nhớ chẳng thương
Tình ơi tình thơ đẫm mộng đêm sương
Đâu tì thiếp ... quân vương nào dám mộng
Ngôi hoàng hậu ta nào mơ với mộng
Chỉ em thôi tim rỗng đón nghĩa tình
Em là mơ cho giấc điệp tươi xinh
Cho thơ viết chỉ hình em trong nớ....
Cho ta viết con tim mình trăn trở
Thơ là thơ ai ngỡ buốt tơ lòng
Để chiều về cô độc giữa mênh mông
Thơ buông lững thinh không trong hoang vắng....
Bài này đã được xem 1363 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|