tím
Viết cho Nh
Chuyến tàu xuôi vào phương Nam chiều nay
Lại băng qua những bạt ngàn hoa tím
Hồn chợt dậy một nỗi niềm xao xuyến
Nhớ quê nhà đang tím sắc hoa xoan
Hỡi em
Chiều nay ngắm hoàng hôn buông đầu ngõ
Bắt gặp những hoa xoan rơi lả tả
Em có thương, có nhớ, có mong
Nhớ thương mong em hãy để trong lòng
Đừng khóc nhé
Đôi mắt huyền đừng để vương hàng lệ
Ta xa rồi ai là kẻ lau khô
Ôi nếu biết lòng ta vẫn hững hờ
Vẫn trở về dải theo con dốc nhỏ
Tìm lại cánh bông hoa xưa đã úa
Chắc lòng em sẽ thành một đám tang
Và những chiều tím, chiều vàng
Em không còn ra trông đầu ngõ
Nghĩa trang đời em chôn niềm thương nhớ
Cùng hình bóng của ta
Tàu vẫn đi giữa sắc tím bao la
Tím hoàng hôn, tím hoa sim hoang dại
Tiếng còi tàu nghe bâng khuâng tê tái
Tàu ơi xin đừng đỗ những ga sầu
Hoàng hôn ơi xin hãy tắt mau mau
Cho đêm xuống không còn mầu tím nữa
Cố dối lòng không còn quên và nhớ
Để lòng ta có một chút bình yên
Lương Thiện Chiến
Vinh 04/1980