nụ cười chống nạng
(Ngũ độ thanh)
Dẫu thiệt hơn đời cái cẳng chân
Mà sao rạng rỡ đến vô ngần
Chưa từng ảo não hôm trời Hạ
Đã lại vui vầy buổi nắng Xuân
Khối kẻ thân toàn sao lệ đẫm
Nhiều cô bạc đủ vẫn tim bầm
Thì soi bức ảnh làm gương vậy
Để rõ đâu tình mặc thế nhân