vầng trăng khuyết tật
Một hôm ngắm vầng trăng khuyết tật
Bỗng giật mình ngây ngất hình ai
Hương yêu đã thắp tuyền đài
Chân linh còn đó nào phai ngọc ngà
Đêm sừng sững một tòa ân ái
Buốt từ đâu tê dại vào tim
Mộc tinh nuốt chửng sao Kim
Chỉ còn trăng khuyết lim dim một mình
Em có phải cuộc tình chưa chết
Nên dáng hường bê bết màu đen?
Đã vùi thương nhớ vào quên
Mắt huyền sao vẽ vào đêm chợp chờn?
Trăng khuyết tật từng cơn hấp hối
Vẫn hằng đêm trăn trối câu tình
Nếu em hữu ảnh vô hình
Ngõ yêu có mở lúc bình minh không?!