nỗi lòng kẻ nhà quê
NỖI LÒNG KẺ NHÀ QUÊ
Hiu hiu thoang thoảng nhẹ sau hè
Kẻo kẹt quê nghèo dưới mái che
Ôm ấp con thơ chìm giấc điệp
Anh nhìn cảm xúc thấy lòng nghe!
Từ ngày trả lại tuổi mơ duyên
Mặc áo cô dâu ửng ánh thuyền
Xuôi nước theo chồng về bến mộng
Líu lo, quấn quýt cánh chim uyên
Lặng lẽ gió lùa sớm thổi xa
Hai năm ấm áp mảnh tình hoa
Yêu đương kết nụ theo ngày tháng
Nở trái trăng lòng của chúng ta
Anh thấy lòng anh quá đổi thương
Rồi lo lắng sợ cảnh sương buông
Chìm trong vắng lặng bầu cô tịch
Rỉ rả loang tan giữa quạnh trường!
Bởi cảnh nhà đây chẳng có gì
Con đường đồng áng chỉ mà đi
Sau mùa gieo hái dầm mưa nắng
Còn lại hồn bay bị níu ghì
Cơm rau đạm bạc để qua ngày
Nào có hương ngàn phả ngọn say
Xa vắng sắc màu bao thế sự
Vườn hoang heo hút một loài cây
Tìm đâu bù đắp lại tình em
Con lớn khôn rồi chịu cảnh đêm
Dốt nát học hành ôm thửa ruộng
Mình ơi! Nghĩ ngợi nát con tim!
8/5/2016
Nguyễn Thành Sáng
NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)