* nhớ quê hương *
NHỚ QUÊ HƯƠNG
Thu tàn lá rụng bỏ cành trơ
Vạn dặm sương pha bóng nguyệt mờ
Lặng lẽ nhìn mây khơi nỗi nhớ
Sao mà lẩn quẩn miết niềm mơ
*
Mấy độ thu qua lá vẫn sầu
Xa cành nước cuốn chảy chìm sâu
Đông về tuyết phủ trời hay xấu
Rượu uống buồn tan hết cả bầu...
*
Thôi rồi lạnh lẽo mặc đồ len
Dẫm bước đường xa số phận hèn
Mọi bữa ăn trưa ngày mấy chén
Ăn mà tưởng phở gật đầu khen...
*
Đã chán cơm Tây vị nhạt nhoà
Kho Tàu thịt nạc trứng gà ta
Thêm rau muống luộc lòng hê hả
Chỉ thế mà sao thấy đậm đà...
*
Nơi này lữ khách nhớ quê hương
Mấy nẻo sầu lên mỗi dặm đường
Dẫu đã phong sương hàng vạn hướng
Mang hồn chốn cũ dạ hoài thương.
*
Cái lạnh trời Âu rất lạ kỳ
Len ngầm tận chốn ngõ hồn thi
Miên man buốt giá vào xương tủy
Áo ấm mà sao chẳng sưởi gì...
*
Phiêu bồng ngán ngẩm bánh mì Tây
Đợi trở về quê hủ tiếu đầy
Quán phở , cơm sườn thơm lắm đấy
Tha hồ thưởng thức mộng hồn ngây...
*
Đất Pháp mà sao dạ tháng ngày
Quê nhà mỏi mệt rũ hôm nay
Dừng chân lữ thứ tim buồn mãi
Ước vọng lìa xa bỏ chốn này...
.
Đời người nghĩ cũng lạ lùng thay
Đất Việt bao nhiêu mộng tưởng đày
Sáng tối hồn mơ miền hải ngoại
Ta thì ước muốn trở về ngay.
*
Đứng tại non cao mắt lại nhìn
Nơi này núi nọ cứ mà tin
Bên kia đẹp đẽ sinh lòng tính
Giã biệt quê hương kể cả tình.?..
-N3-Nguyễn Ngọc René - Paris - 12/10/2016