nỗi buồn mình tôi
Tôi ngồi đây với đất trời
Mặt đối mặt với dương gian.
Trăng thu soi tỏa lan khắp chốn.
Nỗi buồn ở lại riêng mình tôi.
Ngoài trời gió lên lạnh côi cút
Sầu muộn mà vậy cứ tăng thêm
Mưa bắt đầu rơi càng nặng hạt..
Nặng thêm nỗi buồn,buốt con tim.